Ảnh: Thái Nguyễn
Vợ yêu quý của anh!
Đây là lá thư mà không người đàn ông nào muốn viết. Nhưng anh cũng đủ may mắn khi có một ít thời gian để nói những gì anh đã quên nói nhiều lần trước đây.
Anh yêu em, em yêu ạ. Em đã từng nói đùa rằng anh yêu chiếc xe tải còn hơn cả yêu em bởi vì anh dành nhiều thời gian cho nó quá! Anh yêu cái khối sắt này vì nó chứng kiến anh vượt qua những nơi khó khăn, những giờ khó nhọc.
Nhưng em có biết rằng anh yêu em cũng bởi những lý do đó. Em cũng đã chứng kiến anh vượt qua những thời khắc khó khăn.
Anh nhớ anh đã than phiền về chiếc xe cũ kỹ vậy mà anh không nhớ em cũng từng than thở khi mệt mỏi trở về nhà. Anh quá lo nghĩ đến những rắc rối của mình đến nỗi không nghĩ gì đến em. Giờ anh nghĩ đến những thứ em đã phải từ bỏ vì anh: quần áo, du lịch, tiệc tùng, bạn bè… Vậy mà em đã không bao giờ trách móc.
Vì lý do nào đó, anh đã không nhớ cám ơn em. Khi anh ngồi uống cà phê với bạn bè, anh luôn nói về chiếc xe và những khoản tiền sửa chữa nó. Anh nghĩ anh đã từng quên mất em là người bạn đời của anh.
Sự hy sinh và phấn đấu của em nhiều như việc anh cố gắng để có được một chiếc xe mới. Anh rất hãnh diện về chiếc xe này và anh cũng rất hãnh diện về em. Nhưng anh chưa bao giờ nói với em điều đó. Anh từng cho đó là điều dĩ nhiên em đã biết. Nếu anh dành nhiều thời gian cho em thay vì để chùi rửa, lau bóng chiếc xe thì anh đã có thể nói lời thật lòng mình với em.
"
" style="
">

Từ khóa: