
Ảnh: Xuân Phúc
Bây giờ mắt mẹ đã nhòa, nếp nhăn đã hằn sâu lên trán, chân yếu, lưng còng, ơn nào báo đáp nổi mẹ đây. Mẹ là sống chỉ để cho con, để cho đi mà không cần nhận lại... Đó là những chia sẻ của chị Đinh Thị Ngọc Bích- làm tại xí nghiệp Veston, trong cuộc thi thơ nhân dịp lễ vu lan 2017.
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lại nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời…
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.
Cẩm Tú
"
" style="
">

Từ khóa: